Chương 125: Bệnh viện không tên, ba. Khu vực cầu thang của cái mộng cảnh này cũng chẳng bình thường tẹo nào, bọn Nhiễm Văn Ninh phải rẽ đến tận bốn lần mới có thể đặt chân đến được tầng tiếp theo. Chỉ trong nháy mắt sau khi Nhiễm Văn Ninh đẩy mở cánh cửa thoát hiểm trước mặt ra, ánh đèn chói lòa đã đập hẳn vào tầm mắt của hai anh em họ ngay. Khu vực bên trong cực kì sáng sủa nhưng vẫn vắng tanh vắng ngắt giống hệt như tầng dưới, thậm chí cũng chẳng có lấy bất kì một dấu tích ý thức của nhân loại nào cả. Có vẻ như tầng này đã chẳng phải là một khu phòng bệnh nữa, nó giống với mấy khu truyền dịch [1] thường thấy hơn nhiều. Trước mắt họ hiện giờ là một vài hàng ghế dựa được đặt so le san sát nhau theo kiểu bàn cờ, phía đối diện các dãy ghế còn được trang bị một màn hình ti vi, thế nhưng cả một cái màn hình này đều đen sì sì, chẳng có lấy bất kì một con chữ nào cả. Nhiễm Văn Ninh chợt cất tiếng gọi với sang cái tên đang đứng phía sau mình rằng: “Mình phải tìm cho ra chỗ nối liền với ống truyền dịch của cái anh kia trước đã.” Thế nhưng chỉ vừa dứt câu, cậu lại bắt đầu cảm thấy sai sai sao đó. Nơi liên tiếp với nhà vệ sinh ở tầng ban nãy hẳn phải nằm ở bên tay phải mới đúng, thế nhưng bên phải của cậu hiện giờ chỉ có một khu hành lang trống lốc, khu đất này thậm chí lại còn hẹp đến mức chỉ đủ để nhét vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-hien-thuc/3950628/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.