Chương 1 10 : Vườn Eden, mười  bảy .  Nhác thấy cô gái kia đã rời đi, Nhiễm Văn Ninh cũng định bụng nhấc chân tính đánh bài chuồn. Tuy cậu không rõ hai vị cao thủ này hiện thân ở nơi đây làm gì, thế nhưng chắc chuyện của họ cũng chẳng có liên quan gì tới cậu đâu nhỉ, bản thân cậu cũng chẳng muốn bị vướng vào mấy thứ rắc rối như thế cho lắm.  Tuy nhiên, người đàn ông xa lạ kia vẫn còn lù lù đứng yên tại chỗ, cứ như thể anh cũng chẳng định buông tha cho Nhiễm Văn Ninh vậy.  Cũng vì lẽ ấy, Nhiễm Văn Ninh đã chuẩn bị tinh thần sẵn sàng hết rồi. Sau một hồi âm thầm kiểm tra ý thức của bản thân, cậu cảm thấy rằng mình vẫn còn có cơ may sống sót nếu lỡ như người nọ có đang định nhào vào xử đẹp cậu, chỉ cần năng lực của gã ấy không khắc chế cậu nhiều quá là được.  “Lần sau nhớ nghe lời tôi dặn ha.”  Thấy Nhiễm Văn Ninh cứ đứng đực ra đấy rồi trầm ngâm chẳng buồn hó hé tiếng nào, Yến Lân mới nhắc cậu như vậy. Rõ ràng anh đã dặn cậu rất kĩ trong lucid dream của riêng cậu rồi mà, thế mà cái tên này lại ngoan cố tự ý chạy thẳng vào trong một nơi sâu xa đến như vậy.  Do Nhiễm Văn Ninh đã mất đi rất nhiều kí ức, hành vi sử dụng năng lực của cậu bây giờ nói trắng ra chỉ là một thói quen đã được khắc hẳn vào trong tâm khảm mà thôi, cũng là thứ hay được con người ta gọi là “kí ức cơ bắp” ngoài 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-hien-thuc/3950613/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.