Chương 103: Vườn Eden, mười.  Mưa vẫn đang lộp độp rơi, đồng thời cũng khéo léo phủ thêm một lớp sáp bóng lưỡng rất đỗi giả tạo cho những chiếc lá non xanh tươi mơn mởn ở nơi đây. Các hạt nước con con cứ thế trĩu nặng dần dần trên từng phiến lá, xong xuôi mới kéo nhau nhỏ từng giọt xuống mặt đất, đánh lên từng tiếng tí tách vui tai. Trong suốt một quá trình ngắn ngủi này, những hạt nước mưa kia vẫn luôn phản chiếu bóng lưng hấp tấp của ba vị khách lạ mặt.  Ba người này đang nện bước vội vã trong màn mưa, để lại những hình ảnh phản chiếu mờ nhoè trong từng hạt nước. Khi những vị khách quý đã khuất bóng khỏi chốn đây, thế giới cỏn con trong lòng những hạt mưa ấy mới quay về với một sắc xanh mát mắt vốn dĩ, đây mới chính là sắc độ bẩm sinh của chốn mê cung không bờ bến này.  Trong lúc di chuyển, Nhiễm Văn Ninh có nhìn thoáng qua khung trời của cả mê cung trong giây lát. Vừa lững thững trôi dạt, các cụm mây đen trên nền trời cũng vừa từ từ tụ tập lại, tạo nên một thứ có hình xoắn ốc lơ lửng ở tít trên cao.  Cùng lúc với sự thay đổi của những tầng mây đen kịt trên đấy là độ lớn của cơn mưa trước mắt mấy anh em họ. Hiện giờ, các giọt mưa mờ mịt ban nãy cũng đã bắt đầu trở nên nặng hạt dần.  Con bướm trắng Trì Thác từng trông thấy vẫn mãi chưa chịu xuất hiện.  Thấy thế, Nhiễm Văn Ninh mới tò mò hỏi anh một câu như sau: “Thác Thác nè, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-hien-thuc/3950606/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.