Chương 102: Vườn Eden, chín.  Con bướm trắng kia vẫn đang lảo đảo chao lượn giữa màn mưa. Tuy con đường được nó vẽ ra thoạt trông lộn xộn đến nỗi dường như chẳng hề có một đích đến nào cả, thế nhưng có vẻ như nó đang thật sự dìu dắt các vị khách lơ ngơ kia đi vào thật sâu trong mộng.  Trong khi theo sát bước chân của Trì Thác, cả Nhiễm Văn Ninh và Arashi đều nhận ra rằng dường như cơn mưa ngâu ban nãy đã bắt đầu trở nên nặng hạt dần. Nước mưa đọng lại thành từng vũng nhỏ lầy lội trên mặt cỏ dưới chân mấy anh em họ, và mỗi một bước chân vội vã của các vị khách lạ đều có thể vẽ nên từng vòng, từng vòng nước mưa lấp lánh hệt như những chiếc vương miện nho nhỏ.  Nhác thấy bóng lưng của Trì Thác bắt đầu trở nên càng ngày càng xa, Nhiễm Văn Ninh mới sốt sắng gọi anh một tiếng: “Trì Thác, anh chạy từ từ thôi, chỗ này có gì đấy sai sai hay sao ấy.”  Khác hẳn với một tay lão làng như Arashi, Nhiễm Văn Ninh vốn dĩ cũng chẳng giỏi giang gì trong chuyện di chuyển với tốc độ cao trong mộng cảnh. Ấy thế mà hiện giờ cậu gần như đang phải chạy song song với y, hơn nữa khoảng cách giữa hai người bọn họ và Trì Thác vẫn cứ luôn kéo giãn dần dần, anh cách họ càng ngày càng xa.  Chuyện này thật sự rất quái lạ, cứ như thể cái mê cung này đang định bụng kéo dài con đường nối liền giữa Trì Thác và hai người còn lại, sau đó tách hẳn họ ra 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-hien-thuc/3950605/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.