Xe của Tống Ngạn Thành là một chiếc Porsche Cayenne đen, giờ đây chú tài xế đã theo anh nhiều năm nay đang lái chiếc xe lao vun vút, cố gắng đúng giờ tới sân bay. Lúc Lê Chi tới Quý Châu, trời vừa mới rạng sáng, rồi sau lại phải di chuyển đến địa điểm quay, thành ra mất rất nhiều thời gian.
Cảnh quay này yêu cầu phải tranh thủ ánh sáng tốt, vì vậy Lê Chi căn bản không có thời gian để ngủ, trực tiếp đến trang điểm.
Mao Phi Du tức gần chết, nhưng vì ngại đang đứng trước mặt người khác nên không tiện phát tác, ánh mắt sắc như dao, hận không thể rút gân lột da cô.
“Rốt cuộc cô đang có ý đồ gì?” Nhân lúc không có ai, Mao Phi Du hạ giọng hỏi.
Ánh mắt Lê Chi khinh bỉ, “Khế ước tinh thần đây còn gì nữa.”
Mao Phi Du lãnh đạm, “Cảnh cáo cô, đừng có mà diễn giả thành thật, nếu có là tôi xử đẹp cô luôn đó.”
Lê Chi dùng gót giày đạp lên giày của anh ta, “Xấu tính.”
Trong lúc cô đang làm tóc, Minh Tiểu Kỳ đi tới, đưa cho cô bình đựng nước, “Chị uống chút nước ấm đi ạ, bên ngoài lạnh lắm.”
Lê Chi cười, nói lời cảm ơn, “Em tới sớm vậy sao?”
Minh Tiểu Kỳ vai đeo cặp tài liệu, tay chân lanh lẹ lôi ra mấy tấm dán giữ ấm, “Vâng! Đến để học hỏi với ông chủ ạ.”
Mao Phi Du đứng một bên, vẫn còn đang tức giận: “Khỏi phải đưa cho cô ấy, cho chết cóng cũng được.”
Minh Tiểu Kỳ nói: “Nếu chị ấy mà chết cóng, vậy anh cũng không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo/1100780/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.