Edit: Anh Đen
Beta: Tiểu Nhật Dạ
Bắt một chiếc taxi về nhà, Sắc quỷ ở trong túi áo cười nghiêng ngả, “Đạo sĩ ngươi thật độc, vậy mà lại nói cô ta quấy rối *** mình, nhất định khiến cổ tức chết a.”
Trương Hiểu áy náy nói: “Thầy, thực xin lỗi, tính tình của dì em không tốt lắm.”
“Không có liên quan tới em đâu.” Ngôn Bình an ủi Trương Hiểu, “Cô ta tới là để tìm thầy, không phải vấn đề của em, không cần phải tự trách mình như vậy.”
“…..Dì nói là thầy tự mở thông đạo Minh Giới, muốn đi gặp đại trưởng linh sư để hồi báo… Thầy không lo lắng sao?
“Có cái gì mà phải lo lắng.” Ngôn Bình mỉm cười, “Thầy không lo sẽ bị truy xét.”
“Đạo sĩ, ngươi quả thật lợi hại a.” Sắc quỷ ở trong túi thán phục nói.
Ngôn Bình không nói lời nào, chỉ cười nhạt, trong lòng mơ hồ có chút lo lắng.
Tới dưới nhà Trương Hiểu, Ngôn Bình từ chối lời mời lại nhà của cô bé, kêu taxi quay xe, hướng nhà mình trở về.
Xe vừa xuất phát, sắc quỷ liền bay ra, ngồi bên cạnh Ngôn Bình, quay đầu liếc mắt nhìn lại, thấy Trương Hiểu vẫn đang đứng ở dưới nhà nhìn taxi rời đi.
“Cô bé có vẻ thích ngươi.” Sắc quỳ ghé đầu vào cửa sổ nhìn về phía sau.
“Phải không?” Ngôn Bình không thèm để ý nhắm mặt lại, tựa lưng vào ghế ngồi.
“A, thật lạnh nhạt a, cô bé chắc chắn sẽ bị tổn thương lắm.” Khi không còn thấy gì nữa, sắc quỷ mới chịu ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo-thuong-quy-quy-gap-go-quy-quy/2379163/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.