Edit: Tiểu Nhật Dạ
Hạ Vũ Hàn trong nháy mắt liền bày ra bộ mặt tươi cười, sắc mặt biến hóa cực nhanh, đến lật sách còn không nhanh bằng.
“Ngôn tiên sinh còn đang tức giận chuyện ngày hôm qua sao? Kỳ thực, em làm vậy cũng là vì giữ an toàn cho nơi này, dù sao thì cháu gái ngoại của em cũng ở đây, em cũng chỉ sợ là không tuân theo quy củ của linh sư — a, em không phải là nói Ngôn tiên sinh ngài không tuân theo quy củ… Đêm qua em lại suy nghĩ một chút, người có thể không cần hỏi qua sự đồng ý của các trưởng lão, cũng không cần tập hợp các linh sư để mở thông đạo Minh Giới, có lẽ chính là cao cấp linh sư. Hiện tại những linh sư như vậy rất ít, người trẻ tuổi là cao cấp linh sư chẳng có được mấy người, cũng mới chỉ nghe nói có Bình tiên sinh ngài thôi. Hơn nữa…” Hạ Vũ Hàn ngượng ngùng cười, liếc mắt nhìn Ngôn Bình một cái, Ngôn Bình không khỏi rùng mình, “Năm ngoái ở lễ trao quyền cao cấp linh sư, em còn gặp qua ngài, còn ngồi ở bên cạnh bàn của ngài kia.”
Ngôn Bình nhớ tới cái nghi thức hò hét ầm ĩ năm ngoái, bị cha bắt mặc trang phục bình thường tham gia (trang phục bình thường là lúc anh đẹp zai đó). Mấy linh sư trẻ tuổi có người nịnh nọt, có người nhìn căm ghét, còn có ánh mắt của mấy nữ linh sư đầy ái mộ ngượng ngùng, Ngôn Bình chỉ thấy phiền não, hóa ra người phụ nữ này cũng là một trong số đó.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo-thuong-quy-quy-gap-go-quy-quy/2379162/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.