"Giáo sư khoa các con nói đây là một cơ hội rất tốt, con sao lại không muốn?"
Ninh Cận đưa tay vuốt vuốt mấy sợi tóc dài trước trán, rất không kiên nhẫn nhìn người phụ nữ xinh đẹp ăn mặc sang trọng trên màn hình máy tính: "Con đi rồi thì hai người có quay lại chăm sóc em gái không?"
Đó là mẹ Ninh.
Là người mẹ sau khi sinh hai anh em liền cùng chồng ra nước ngoài, hết năm này đến năm khác cũng không trở về thăm họ.
Mẹ Ninh cau mày: "A Cận, con cũng thành niên rồi."
"Ninh Uyển chưa thành niên. Em ấy cần có người chăm sóc."
"Trong nhà đã thuê rất nhiều bảo mẫu rồi, con có thể chăm sóc nó cả đời không?"
"Tại sao con không thể?"
Bầu không khí đột nhiên căng thẳng, hai người không nói gì nữa, chỉ im lặng nhìn nhau qua màn hình. Một lúc sau, mẹ Ninh thở dài, giọng nói bình tĩnh ra lệnh.
"Mẹ sẽ liên hệ với giáo sư của bọn con, đây là cơ hội rất tốt. Mẹ không muốn con từ bỏ, liên quan đến tiền đồ của con, mẹ hy vọng con có thể hiểu rõ."
Ninh Cận ngắt lời bà: "Khỏi cần."
Mẹ Ninh: "Cái gì?"
Chàng trai lông mày sắc nét, có chút tức giận: "Con nói không cần."
"Ninh Uyển năm nay mới năm nhất trung học. Con không biết ba mẹ nghĩ thế nào, công ty ở nước ngoài, nhưng cứ phải để con cái ở lại trong nước. Quanh năm suốt tháng cũng không gặp được ba mẹ. Giống như vừa rồi mẹ nói, con đã thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo-ngo-dong/2814236/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.