🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trần Ngộ chỉ cảm thấy mình như một chiếc thuyền nhỏ trong đêm cô độc lênh đênh trên biển, lúc vừa mở mắt ra ý thức còn có chút hoảng loạn, mơ màng mò đến đồng hồ báo thức.

Sau khi nhìn rõ giờ trên đồng hồ, Trần Ngộ không tin mà mở to hai mắt, anh cố ngồi dậy, nhưng lập tức không chịu nổi mà ngã xuống giường. Cả người giống như bị nghiền nát, bủn rủn, không thể nhúc nhích nỗi, càng nguy hiểm hơn nữa là trời đất quay cuồng làm anh rét run, ghê tởm muốn ói.

Trần Ngôn nhớ lại cả tối qua giống như một khung cảnh kỳ và ám dục, lại nhớ đến cái con mãng xà tinh vừa to vừa thô của tên đàn ông kia như thế nào mà giã vào bên trong mình, ác ý mà chạm qua điểm mẫn cảm kia, buộc anh phải rên lên, cũng nhớ hắn thế nào mà ép anh đặt trên men gạch lạnh lẽo, sau đó thô bạo tiến vào khi cả hai vào phòng vệ sinh thanh rửa, chất lỏng trắng đục kia hoà lẫn vào dòng nước chảy qua lòng bàn chân là thứ anh không thể quên đi được.

Lần thứ hai không thấy người đàn ông đâu, Trần Ngộ nhận ra, hắn lại như đêm trước, không nói không rằng mà biến mất. Anh ngẩng đầu đặt tay lên trán mình, nhiệt độ nóng hổi của vầng trán làm anh giật mình phát hiện hình như mình đang bị sốt. Trần Ngộ bình thường chỉ sống một mình, luôn kiên cường chống đỡ để mình không bị bệnh, vì vậy đã rất lâu rồi không ngả bệnh nữa, cho nên đến cả nhiệt kế cũng không chuẩn bị

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo-ngan/776394/chuong-11.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Ngớ Ngẩn
Chương 11
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.