*Tâm ta vẫn như trước
Mạnh Đình Huy vào thành không đến hai canh giờ, Nhạc Lâm Tịch lại nhanh chóng cưỡi khoái mã trở về quân doanh Đại Bình bên ngoài thành.
Lúc chư tướng đang tụ tập trong trướng trung quân nghị sự, nghe binh sĩ bẩm báo nói Nhạc Lâm Tịch có việc gấp muốn tấu cho Hoàng thượng biết, lập tức đều thay đổi sắc mặt.
Anh Quả sai người đem Nhạc Lâm Tịch vào, trước mặt chư tướng trực tiếp hỏi thẳng: "Có việc gì gấp?"
Nhạc Lâm Tịch trên trán đổ mồ hôi, khuôn mặt đầy vẻ gấp gáp, nhanh chóng nói: "Vừa mới vào thành không lâu, nàng ấy đã cùng nhóm di thần trong thành ước nghị với nhau, xuất thành thẳng về hướng tây ba mươi dặm rồi! Ta đã phụng lệnh của bệ hạ, vạn lần không dám có chút gì sai sót, nên đã liều chết ra khỏi thành tới báo cho bệ hạ biết."
Mọi người trong trướng nghe xong, đều không rõ lý do, nhất thời quay mặt nhìn nhau.
Anh Quả vẻ mặt không gợn sóng, chỉ hơi liếc hắn một cái, rồi quay đầu nói với sĩ binh dẫn hắn tiến vào: "Đem người này trói lại, áp giải xuống dưới."
Sĩ binh không nói hai lời liền xả dây thừng tiến lên trói người, Nhạc Lâm Tịch cả kinh cực lực giãy dụa nói: "Bệ hạ vì sao lại như vậy?"
Anh Quả cũng không cùng hắn nhiều lời, chỉ nói: "Sài Tiêu!"
Một tướng lĩnh trẻ tuổi ở bên cạnh soái án lập tức đứng ra, cung kính nói: "Có mạt tướng!"
Hắn nói: "Phát lệnh cho cấm quân ở cửa thành đông,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo-hoang-van-tue-van-van-tue/2476460/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.