Hương khói Tương Nguyên tự vô cùng cường thịnh cũng không phải là khôngcó lý do, đặc biệt ở cái khoản cầu được ước thấy cũng đã khiến cho nơinày trở nên nổi tiếng.
Sau khi nàng và Lục Tông bái tế Bồ Tát xong, lúc này mới nắm lấy tay hắn đi về phía ao phóng sinh. Nước trong ao gợn sóng từng làn từng làn nhỏ, hai bên bờ trồng hoa cẩm tú màu đỏ, đong đưa trong gió vô cùng đẹp mắt. Khương Lệnh Uyển hai tay chống cằm nhìn đàn cá bơi trong nước, Lục Tông ở một bên vẫn không nói lời nào, nhưng mỗi lần nàng nhảy lên hắn sẽ lập tức che chở tránh cho nàng không bị ngã đau.
Khương Lệnh Uyển nhìn hình ảnh hai người phản chiếu trong ao, gương mặtnàng non nớt tròn tròn nhiều thịt thật giống như một cái bánh bao, cònLục Tông, hắn vẫn tuấn tú như trước.
Khương Lệnh Uyển bỗng nhiên nhớ ra cái gì đó, quay đầu liếc mắt nhìnxung quanh, phát hiện trừ Đào ma ma ra thì không có ai khác.
Tô Lương Thần cũng không theo tới.
Khương Lệnh Uyển nhất thời thở phào nhẹ nhõm. Tô Lương Thần dù sao tuổicòn nhỏ, cứ dính sát như vậy cũng khiến nàng cảm thấy phiền. Chỉ là suynghĩ kỹ cũng thấy, Tô Lương Thần tuy tuổi còn nhỏ nhưng dung mạo lạikhông tồi, vẻ mặt rất nhu hòa, đôi mắt to tròn, làn da trắng nõn mềmmại, gò má hơi có chút mập mập trẻ con, thêm cả nụ cười thuận theo, rấtkhiến người khác yêu thích.
Vậy Lục tông thì sao?
Khương Lệnh uyển chếch mắt liếc nhìn hắn, tay nhỏ lôi kéo ống áo của Lục Tông.
Y phục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo-gia-kieu-the/1811672/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.