Dung mạo Lục Tông xác thực là quá anh tuấn, không biết tại sao hắn lại có được dung mạo như vậy.
Bây giờ trên người tiểu thiếu niên lộ ra vẻ ngây ngô non nớt, nhưng ngày sau, khi hắn chinh chiến sa trường trở về, ngẩng cao đầu cưỡi trên đạimã, trên người mặc một bộ chiến bào mà đen, bội kiếm treo bên đai lưng,anh tư như vậy khiến cho cả đời này của nàng cũng không thể nào quên.
Khương Lệnh Uyển liếc nhìn vài lần, nhưng rất nhanh liền buông mắt xuống.
Lục Tông đi về phía lão thái thái, tuy rằng tính tình Lục Tông có chútlạnh nhạt, nhưng cũng là một người tôn trọng trưởng bối, thái độ của hắn đối với lão thái thái vô cùng kính trọng.
Hai lần trước Lục Tông đến Vệ Quốc Công phủ, lão thái thái lại không cótrong phủ, hôm nay rốt cuộc mới nhìn thấy, vị thiếu niên ổn trọng tuấnlãng này là thế tử Vinh vương phủ Lục Tông, gương mặt của lão thái tháitừ ái cười nói: “Tính khí rất tốt…” Sau đó nhìn về phía Khương Lệnh uyển đang nằm trong ngực nói, “Không phải Xán Xán rất yêu thích Vinh thế tửsao? Vậy tại sao hôm nay lại không ra chào hỏi người ta?”
Chu thị lúc này mới nhớ mấy ngày nay nữ nhi cũng không còn treo ‘Tôngbiểu ca’ ở ngay khóe miệng nữa, trẻ con đúng là có mới nới cũ, chỉ mớihơn một tháng, liền quên mất Tông biểu ca mà nàng luôn tâm tâm niệmniệm, ngay cả Tiết Vanh xưa nay quan hệ rất tốt, thái độ bây giờ cũngkhông lạnh không nhạt với người ta. Khuôn mặt xinh đẹp của Chu thị hơihiện lên vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo-gia-kieu-the/1811670/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.