*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tiêu Nam đúng là không một xu dính túi thật.
Dường như từ nhỏ cậu đã không có bạn bè gì, đến khi không có nhà để về cũng không biết tìm ai giúp đỡ. Hết lần này đến lần khác còn gặp phải móc túi, bị trộm đi mất cái điện thoại di động đáng giá nhất trong người.
Ôi, thật là một cậu bé đáng thương.
Lục Tự đã không biết hình dung tâm tình này là cái dạng gì, anh cũng từng trải qua cuộc sống cực khổ không có một đồng tứ cố vô thân. Nếu không phải lão Lộ tìm được anh, rồi mang anh về nhà, nói không chừng anh đã sớm không còn ở trên thế giới này rồi.
Thật may mắn khi thủa nhỏ anh đã gặp lão Lộ, và bây giờ Tiêu Nam đã gặp anh.
Giữa bọn họ, nơi tăm tối còn có một đường vận mệnh liên quan.
Lục Tự mua di động mới cho Tiêu Nam, hơn nữa còn lưu số của mình lại.
Nhìn cậu nhóc trông thật cao hứng. Tuy vẫn chưa cười nhưng giờ cậu cầm điện thoại mới trong tay ra sức mân mê, khiến Lục Tự nhìn mà thấy thoải mái.
Bữa tối là Lục Tự làm. Dựa theo phép tắc lão Lộ dạy anh, khi có người mới chuyển vào nhà ở thì phải đích thân xuống bếp làm một bữa gọi là xua tà.
Anh vẫn không hiểu vì sao lại có cái tập tục không biết giải thích ra sao như này.
Chạy đi hỏi lão Lộ, ông cũng chỉ đáp rằng “Tập tục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo-dong/145105/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.