Trương Sậu đậu xe bên ngoài căn nhà của Ngô Đồng, nhìn cô vào trong, hồi lâu sau cô vẫn chưa ra ngoài.
Anh hạ cửa kính xe, nhìn vết máu mờ mờ trên má mình qua gương chiếu hậu. Trương Sậu giơ tay lau, vết máu đã khô.
Tay cô có đau chăng?
Suy nghĩ này chợt lóe lên trong đầu anh.
Thời tiết ngột ngạt bí bách, đôi khi anh ước nơi này có thể mưa liên tục như ở thành phố Nam.
Trương Sậu châm một điếu thuốc, thấy một chiếc xe màu đen đậu sau xe mình.
Anh nâng cửa kính lên.
Một người đàn ông mặc vest bước xuống từ chiếc xe đen. Người này hoàn toàn không để ý đến xe Trương Sậu, tiến thẳng tới cửa, bấm chuông.
Trương Sậu xuống xe, đứng cách cửa chừng hai mét.
Người đàn ông mặc vest cũng không quan tâm Trương Sậu, tập trung chờ Ngô Đồng ra mở cửa.
Dì giúp việc thường đến dọn dẹp là người mở cửa, Ngô Đồng theo sau.
Dì giúp việc xách vali mà Ngô Đồng đã mang đến trước đó, người đàn ông mặc vest đón lấy.
Ngô Đồng ra ngoài, không thèm nhìn Trương Sậu dù chỉ một lần.
“Madelyn, hai tiếng nữa chúng ta sẽ có chuyến bay.” Người đàn ông mặc vest lên tiếng.
Ngô Đồng nhìn cậu ta, lạnh nhạt hỏi: “Anh là ai?”
Người đàn ông mặc vest ngẩn người: “Tôi là Diêu An, trợ lý của Daniel. Năm ngoái tôi từng đưa cô về nhà một lần.”
Ngô Đồng nhớ ra đây là trợ lý Ngô Hằng đã tuyển vào năm ngoái. Hình như bên phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo-dong-duoi-mua-rao/3729541/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.