Điện thoại Trương Sậu reo vang một lúc lâu, anh không ấn tắt, cũng không nghe máy.
Bước lên cầu thang tối tăm, anh dừng ở tầng bốn, lấy chìa khóa ra mở cửa.
Trong căn hộ thoang thoảng mùi ẩm mốc.
Trương Sậu đặt túi xuống sàn cạnh ghế sofa, mở cửa sổ ra, ngoài trời mưa lất phất.
“Hai ngày sau.” Cô nói.
Trương Sậu cởi chiếc áo ẩm ướt nóng nực, nằm xuống ghế sofa không rộng rãi mấy.
Cô thích nhìn anh chăm chú, đôi khi sẽ kề sát, như lúc mới tách ra.
Cô đến gần rồi quay lưng, dứt khoát cất bước.
Trương Sậu châm một điếu thuốc, nghĩ về điếu thuốc lấy từ giữa đôi môi cô rồi quay về bên miệng mình.
Anh nhắm mắt.
Anh thấy trong khu rừng nhỏ um tùm, cô nằm trên bãi cỏ, bụng nhỏ máu tí tách.
Khắp nơi thinh lặng.
Đèn chưa bật, tia sáng lờ mờ thoắt ẩn thoắt hiện chiếu qua cửa sổ, hắt lên người Trương Sậu.
Anh nằm im hồi lâu, lặng lẽ hút hết điếu thuốc.
Điện thoại vang lên lần nữa, Trương Sậu buông thõng tay xuống, lấy điện thoại ra khỏi chiếc túi dưới đất.
“Anh về thành phố Nam rồi sao?”
“Ừ.”
“Đội trưởng Lý gọi cho em mãi, anh ấy muốn anh quay lại sớm.”
“Anh đã xin nghỉ rồi.”
“Em biết nhưng Đội trưởng Lý bảo có việc gấp.”
“Bây giờ anh vẫn...”
Trương Sậu mới nói nửa câu, cánh tay rơi bịch xuống.
Điện thoại rớt xuống nền nhà cứng, nảy lên hai lần, sau đó im bặt.
Trình Tuyết gọi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo-dong-duoi-mua-rao/3720418/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.