Sau sự tình của Ngu Khâu. Mấy người trong tụ hội cũng không dám nhìn thẳng Ôn Nhã nữa, căn bản một gia tộc nhỏ đang ở bên cạnh họ cũng lén lút rời đi, chừa lại cho nhóm người Ôn Nhã một khoảng không gian rộng lớn.
Ngay cả những người trong bộ tộc Nhan thị cũng nơm nớp sợ nàng, chỉ có Nhan Tề Huy là vẫn thường ngày ở bên cạnh nàng, vết thương trên người tiểu lang được Ôn Nhã chăm sóc cũng đã có chuyến biến tốt, sau khi sự việc xảy ra , tiểu lang cũng đã bắt đầu ăn thịt, chỉ là thịt phải còn tươi mới mang theo chút máu.
Ôn Nhã cũng sợ tiểu lang mất đi bản tính, nên củng tận lực thõa mãn khẩu vị của chú sói nhỏ.
"Ôn cô nương, tiểu lang ăn những thứ này thật sự không có chuyện gì sao." Nhan Tề Huy nhìn chú thỏ mới vừa giết, hỏi Ôn Nhã. Trước đây Ôn Nhã cũng không cho sói nhỏ ăn thịt, chỉ là hắn sợ ngày nào đó tiểu lang không nhịn được mà sát hại con người.
"Không sao đâu. Tiểu Lang nó muốn ăn thì cứ để nó ăn đi." Ôn Nhã lạnh nhạt nói.
"Ôn cô nương nên trông chừng tiểu lang cẩn thận, bên ngoài ai nấy cũng đều sợ nó." Nhan Tề huy nói.
"Sợ nó. Bọn họ hẳn là sợ ta mới đúng, dù sao bất luận như thế nào cũng không cho bất cứ ai tổn thương đến người bên cạnh ta." Ôn Nhã hờ hững nói.
Ngày tụ hội bắt đầu, náo nhiệt đến cực điểm, tuy bộ tộc Nhan thi vẫn còn vài người sợ nàng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghinh-phung-hoan-trieu/2705158/quyen-2-chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.