“ Vân lâm , hắn thế nào rồi ? Tại sao lâu như vậy vẫn còn chưa tỉnh lại ?”. Trên người của Vân lâm cũng đã được ngự y dùng thuốc băng lại , nhưng Vân Lâm vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại .
“ Hồi bẩm nương nương , vết thương của hoàng thượng bị nhiễm trùng , hiện tại lại đang bị sốt , trong thời gian ngắn vẫn chưa thể tỉnh lại “. Theo lời ngự y nói , những vết thương trên người đều đã sắp lành lại , nhưng bởi vì nhiều lần bị nước lạnh dội lên người , làm sao mà không cảm mạo đây .
“ Các ngươi lui xuống hết đi , chỗ này để ta một mình ở lại là được rồi “. Nhìn vân lâm mê man , Ôn nhã nói .
Trong lều vải lập tức trở nên yên tĩnh , bên ngoài âm thanh của gió thổi cũng có thể nghe rất rõ ràng , bên trong còn nghe được âm thanh của bếp lửa đang cháy sáng , còn trên giường , Vân Lâm sắc mặt tái nhợt , cơn sốt khiến cho thân thể hắn trở nên lạnh lẽo , cả người đều run lên .
Ôn Nhã lấy tất cả mọi thứ bên trong lều có thể giữ ấm cho Vân Lâm , nàng đều làm hết ... Một lát sau , sắc mặt của hắn mới có chút khá hơn . Sau đó liền bưng một chậu nước ấm đến bên giường , nàng cẩn thận tỉ mỉ vắt khô tấm khăn đặt lên trán Vân Lâm .
" Vương ! hoàng thượng của Vân Đình và Ôn cô nương đã được cứu đi ! ".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghinh-phung-hoan-trieu/2705108/quyen-2-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.