Khiến người ta bất ngờ đó chính là lều trại của đại mạc vương vẫn luôn rất tĩnh lặng , đối với việc Ôn Nhã tiêu hủy số binh khí đó , hắn một câu cũng không nói , mãi đến tận đêm , Nguyệt Hồng mới hơi yên lòng .
" Lạnh quá ! ". Mới vừa tỉnh dậy , Ôn Nhã cảm giác lạnh cả người , lạnh đến mức , không thể ngủ được .
" Đại tiểu thư , người đã tỉnh , khí trời đã trở lạnh , ta mới từ bên ngoài làm ít lửa mang đến đây ". Nguyệt Hồng nhấc cửa lều lên , một trận gió lạnh thấu xương thổi vào , khiến cho Ôn Nhã rùng mình một cái , nhìn khung cảnh bên ngoài lều vải , cảnh sắc trắng xóa một vùng .
" Bên ngoài , có phải tuyết đã rơi ? ". Ôn Nhã ôm chăn , ngơ ngác nhìn ra ngoài cửa hỏi .
Dường như , thời gian trôi qua thật nhanh , còn nhớ lần trước tuyết rơi chính là lúc nàng gặp Vân Lâm , không ngờ sau đó lại còn phát sinh ra rất nhiều loại sự tình , ngẫm lại , những sự tình ấy vẫn rõ ràng hiện ra trước mắt nàng .
" Thời gian trôi qua nhanh thật , mới đây chúng ta ở cùng nhau đã hơn nửa năm rồi ". Ôn Nhã nằm sưởi ấm , cũng không biết là bởi vì tuổi càng ngày càng lớn , nên nàng cũng liền trở nên đa sầu đa cảm .
" Ân , nhớ lần đầu tiên đại tiểu thư mới vào cung , chính nô tỳ hầu hạ người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghinh-phung-hoan-trieu/2705098/quyen-2-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.