" Cút ! Cút ra ngoài cho bổn vương ! Bản vương hiện tại bất luận như thế nào cũng không gặp bất kì ai ! ". Kính Hồ cùng Tiếp Vũ trước sau như một thỉnh Da Luật Độc đến dùng bữa , nhưng ngày hôm nay , các nàng rõ là không đến đúng lúc rồi a . Thị vệ vừa bước vào trong bẩm báo , liền nghe được âm thanh nổi giận đùng đùng của hắn , làm cho Biết Vũ sợ đến run rẩy cả người .
" Vương Hậu , người đi về trước đi , Vương gần đây vì bận việc chiến sự đã lo đến sứt đầu mẻ trán rồi ! Thị vệ đi vào bẩm báo vừa đi ra , trên mặt cũng đã có chút vết thương .
" Là vì binh khí mới của Vân Đình sao ?". Biết Vũ nhỏ giọng nói , chuyện chiến sự , nàng cũng có nghe qua .
" Ân , Vì Vân đình chế tạo ra loại binh khí này thực sự quá lợi hại , chúng ta vẫn chưa nghĩ ra được đối sách để đối phó , Vân Đình có loại binh khí này khiến quân ta bại trong ngang tấc , vì chiến sự nên vương mấy ngày nay đã không ăn , không ngủ , cho nên tính khí mới có chút nóng nảy ! ". Thị vệ kiên trì giải thích .
" Nhưng mà , dù sao đi nữa cũng không thể phát hỏa với Vương Hậu a ?." Kính Hồ bất mãn nói , Vương Hậu yêu Vương như vậy , Vương lại làm như thế , đúng là rất có lỗi a.
" Kính Hồ tỷ , ngươi cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghinh-phung-hoan-trieu/2705095/quyen-2-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.