Thấy Ôn Nhã cũng đã không còn gì lo ngại , Mặc Hiên liền dặn dò đội ngũ kết giao phải cố gắng khởi hành càng nhanh càng tốt , đi cả ngay lẫn đêm , rất nhanh đã đến đại mạc .
Ôn Nhã chưa từng đi tới đại mạc , nhưng mà nhìn đến nơi này nàng thấy cũng có vài phần tương tự giống như lúc ở thảo nguyên , phóng tầm mắt nhìn từ xa , cũng không phải là cát nắng vàng đầy trời , mà chính là cỏ xanh , thiên bích thảo , dê bò thành đàn , đúng là so với lúc nàng tưởng tượng còn muốn phong phú hơn nhiều .Nhìn khung cảnh rộng lớn bao la , nàng cảm giác vô cùng thoải mái .
" Đại tiểu thư , người nên khoác thêm áo ". Nguyệt Hồng nâng khăn quàng phượng quang cúi đầu đứng trước mặt Ôn Nhã , đại tiệu thư đã là lần thứ hai gả đi , hơn nữa trước kia đã xuất giá , lại còn bị hoàng thượng tổn thương thân thể , tình huống như vậy bây giờ mà nói đối với đại điểu thư rất bất lợi a.
" Ta không cần ". Ôn Nhã nhẹ nhàng đẩy khăn ra , khăn quàng đỏ đến mức chói mắt nàng , nàng lạnh nhạt nói .
" Đại tiểu thư , người dù sao cũng là đại biểu kết giao của Vân đình vương triều , nếu cái này cũng không khoác ,e là không được a". Nguyệt Hồng nâng khăn phượng quan lên , khó khăn nói .
" Đại biểu cho Vân đình ? Ôn Nhã cười mỉm . " Ngươi yên tâm đi ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghinh-phung-hoan-trieu/2705073/quyen-2-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.