Trên không trung , Ôn Nhã đã nhìn thấy tất cả mọi việc phát sinh ở phía dưới , nhìn thấy nữ tử kia giống mình như đúc đang ở trong nước đang từ từ nghẹt thở mà chết , ở trện không , nàng như có cảm giác chính bản thân mình cũng đang chết trong dòng nước ấy , ở trong hôn mê , nàng cư nhiên lại nhìn thấy tuổi thơ và quá khứ của bản thân mình .
" Đã xảy ra chuyện gì , tại sao cho đến giờ này nàng ấy còn chưa có tỉnh lại , nếu như nàng ấy không tỉnh lại , sẽ không những làm lỡ thời gia của chúng ta , mà vô số tính mệnh của bách tính Vương triều càng ngập trong nguy hiểm ! ". Mặc Hiên nhìn Ôn Nhã trên giường vẫn chưa có khởi sắc , liền tức giận nói , đã nhiều ngày qua như vậy , đã vượt quá thời gian mà chử nhân kỳ hạn cho hắn , nếu giờ không quay lại , e chủ nhấn nhất định sẽ không dễ dàng buông tha .
" Mặc đại nhân , việc này cũng không thể trách bọn ta , chủ nhân ta thân thể suy yếu , nếu ngày không thể chờ được , có thể quay về đại mạc phục mệnh trước là được rồi a ". Nguyệt Hồng cả giận nói , Ôn Nhã cũng đã suy yếu đến như vậy , hắn còn vội vã muốn khởi hành , há chẳng phải muốn mệnh của Ôn Nhã sao ?
" Đang yên đang lành , tại sao lại đột nhiên trở bệnh ?" Mặc Hiên nhìn Ôn Nhã , nhíu chặt đôi lông mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghinh-phung-hoan-trieu/2705072/quyen-2-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.