"Túc Duật !"
- Sao vậy Sở nhi ?
Không sao ! Vĩ Vĩ muốn gọi tên huynh thôi.
Bạch Túc Duật mỉm cười "sao không gọi thêm vài lần nữa, nàng gọi tên ta nghe rất êm tai...ta rất thích !"
"Túc Duật, Túc Duật, Túc Duật !"
"Sở nhi, ta yêu nàng"
Sở Vĩ Vĩ rất ngỡ ngàng "huynh ấy không ngại bộc lộ tình cảm sao, trước giờ rất hay ngại ngùng kia mà".
"Túc Duật !"
Hửm ? Nàng nói đi, ta vẫn đang lắng nghe !
- Tối qua đến giờ huynh bị trúng tà sao ?
Bạch Túc Duật nheo mắt "sao Sở nhi lại nói ta như vậy ?"
- Không phải sao ? Không cho Vĩ Vĩ gọi huynh là sư phụ, hôm nay, còn...dám nói yêu Vĩ Vĩ !
"Sở nhi, tình cảm là thứ không thể cân đo đong đếm được, nhưng nó rất nặng. Ta để mãi trong lòng, chỉ sợ một ngày nào đó ta sẽ bị chết vì nặng".
- Vậy sao ?
Ừm !
Sở Vĩ Vĩ vòng tay qua ôm chặt bờ vai Bạch Túc Duật "vậy chàng sẽ mãi mãi bên cạnh thiếp chứ ?"
Ừm..."ta nguyện đời đời kiếp kiếp mãi bên nàng !"
Thật không ?
Thật...ta nói thề có trời đất làm chứng "nếu ta phụ nàng thì sẽ bị..."
Sở Vĩ Vĩ đưa tay lên chặn miệng Bạch Túc Duật lại "thiếp đùa thôi, chàng làm gì nghiêm trọng vậy chứ !"
"Sở nhi, ta đang nghiêm túc, ta không đùa".
- Thiếp biết rồi !
"Cô nghịch ngợm đặt cánh môi mình lên môi Bạch Túc Duật, một nụ hôn nhanh như chuồn chuồn đáp nước".
Bạch Túc Duật liếc nhìn cô "nàng hôn cũng không nhiệt tình chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghin-kiep-nguyen-yeu-nang/284204/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.