Ngươi bảo sao ???
"ngươi không thèm đụng đến đồ của ta sao ?"
Sở Vĩ Vĩ há hốc mồm "Vương, Vương Thượng...sao ngài lại đến đây ?"
Hoá ra cô là đệ tử của tên Diệp Trúc Bạch đáng ghét này !
Hừ...tên Bạch Túc Duật khốn kiếp kia "ngươi bảo ai đáng ghét hả ?"
"Thì ta nói ngươi đó, Diệp Trúc Bạch".
"ngươi muốn đánh nhau có phải không ?"
Đánh thì đánh, ta sợ ngươi chắc !
Ầm...
Phình...
X...à...o !!!
Sở Vĩ Vĩ há hốc mồm "hai người đừng đánh nữa, có gì thì từ từ rồi nói !"
Ầm...
Ầm...
- Cả hai vẫn đang đánh nhau rất nhiệt tình, không ai nghe thấy tiếng của Sở Vĩ Vĩ !
"hai người này sống đến hàng nghìn năm rồi mà lại ấu trĩ đến như vậy".
Sở Vĩ Vĩ la hét can ngăn đến khô cả cổ mà chả ai thèm nghe. Cô pha ấm trà rồi ngồi nhàn nhã uống !
......................
Một lúc sau !
Rừng trúc đã bị phá hủy tan tành...
Sở Vĩ Vĩ thở dài !
"Nè, hai người vẫn còn đầy nhiệt huyết đến vậy sao ?"
- Cả hai cùng ngồi xuống ghế !
"sư phụ uống trà ạ !"
Đồ đệ ngoan !
Hì hì "tất nhiên rồi ạ !"
Bạch Túc Duật tức tối "ta cũng khát !"
Sở Vĩ Vĩ nhún vai !
"ngài khát thì liên quan gì đến chúng tôi !"
Cô...
Ha ha ha ha ha...
"không hổ là đồ đệ của Diệp Trúc Bạch ta".
Hừ..."sư phụ nào thì đệ tử nấy ! Biến thái như nhau..."
Gì cơ ?
"ngài bảo chúng tôi biến thái sao ?"
Không phải sao ?
"phải chỗ nào ?"
Hẹp hòi, ích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghin-kiep-nguyen-yeu-nang/284169/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.