- Đơn giản thôi "vì ta thích!"
Cổ Mộc Xuyên lạnh lùng nhìn Vô Thiên "ngươi có một cơ hội để thả Mẫu Hậu ta trở về".
- Khẩu khí của ngươi rất lớn nhỉ! Trước mặt ta mà cũng dám nhắc đến hai chữ "cơ hội"
"Hôm nay, ta sẽ cho Đế Thích ngươi phải hối hận vì năm xưa dám làm hỏng đại sự của ta".
Vô Thiên, năm xưa ngươi mình muốn lên ngôi Ngọc Đế nên đã dẫn dắt ma đạo tấn công tam giới. Kẻ đại ác ngươi bị ta đánh nát tu vi "mấy nghìn năm qua núp trong ma cung này...âm thầm nâng cao thực lực!"
- Không cần dong dài "Hôm nay, nếu ngươi đánh bại được ta thì ta sẽ thả linh hồn của Mẫu Hậu ngươi trở về ".
Được...ngươi phải giữ lời đấy!
- Được...nhất ngôn cửu đỉnh.
Cổ Mộc Xuyên cùng giao đấu quyết liệt với Vô Thiên, cả hai như rất khó phân thắng bại.
Rầm...
- Hừ...không ngờ ngần ấy năm trôi qua mà Đế Thích ngươi chẳng có chút tiến bộ nào, thậm chí...ta còn cảm thấy năng lực của ngươi đã tụt dốc không phanh!
Cổ Mộc Xuyên cong môi thành vòng cung "vậy sao?"
Uỳnh...
Hộc...Hộc...Hộc...
Vô Thiên ngã xuống...
- Không thể nào "Sao lại có thể như thế được chứ? Rõ ràng bảy năm trước, ngươi chỉ là một kẻ yếu như gà bệnh..."
Bởi vì khi đó ta không còn nhớ thân phận của mình là Đế Thích!
Ầm...
Cổ Mộc Xuyên kịp né tránh "không ngờ tên La Hán nhập ma như ngươi vẫn bẩn tính như 3000 năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghin-kiep-nguyen-yeu-nang/1899752/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.