Nè nè...
Tiểu ma đầu, ngươi làm ơn dừng lại có được không?
- Vậy tên đen hôi hám ngươi mau nói ta biết "tại sao lại muốn hạ độc ta?"
Ôn Thần thở phào "ui, cuối cùng thì tên nhóc này cũng chịu dừng lại...hắn đem mình đặt lên ngọn đèn, thật biến thái quá đi mà".
- Nói...
A...a...
Đừng đốt ta nữa, ta nói...ta nói!
"Ta, ta..."
- Hửm?
Ta là Ôn Thần, là quân sư nước Đông Ngô!
Ừm!
Ta là vì...
Ta hiểu rồi!
Hả? Tiểu tử ngươi hiểu gì?
- Ngươi xưng hô sai rồi!
Sai?
- Ừ! Trẫm là Hoàng Đế nước Cổ Tịch "ngươi dám gọi trẫm là tiểu tử này nọ...thế thì đừng trách trẫm ra tay ác độc!"
Ôn Thần há hốc mồm "thật...mình quên mất rằng hắn là Hoàng Đế Cổ Tịch quốc!"
Bẩm Hoàng Thượng "Ôn Thần sai rồi, mong người giơ cao đánh khẽ!"
- Hừ! Ngươi không phải là thần dân của trẫm "thế thì việc gì trẫm phải nương tay".
Ôn Thần quan sát Cổ Mộc Hi "Tên nhóc này đúng là có khí chất của bậc Đế Vương, tuy chỉ từng này tuổi đầu mà đã oai phong lẫm liệt".
Bẩm Hoàng Thượng "người không thể nói như vậy được!"
Cổ Mộc Hi liếc Ôn Thần bằng đôi mắt sắc bén "Tên cẩu Hoàng Đế nước Đông Ngô kia dám sai người ra tay với trẫm, trẫm hứa sẽ cho binh mã Cổ Tịch quốc giẫm đạp nát Sơn Hà của hắn và chém đầu hắn làm ghế ngồi".
- Còn ngươi "ngươi là Ôn Thần đúng không?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghin-kiep-nguyen-yeu-nang/1899744/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.