Lúc này, đại phu nhân đang ngồi ở sãnh dùng canh sâm. Tịnh Dung đứng phía sau bóp vai cho bà. Nhị thiếu gia Nhật Hiếu đang ngồi hàng ghế phía dưới đang trải những lá bùa bình an xin được ở Trúc Lâm thiền viện về. Vừa thấy nhị phu nhân bước ra, đại phu nhân lại để mắt hơn vào tiểu cô nương đi cùng với bà ấy. Nhị phu nhân nhận thấy ánh mắt của đại phu nhân thập phần bất mãn, lại thêm cạnh bên bà Tịnh Dung lại tỏ ra rất đắc ý. Nhị phu nhân than thầm, lo thay cho nghĩa nữ của mình. Bà kéo Tịnh Nhu đến trước mặt đại phu nhân khẽ cười nói:
- Đại tỉ! Mừng tỉ về nhà! Tỉ đi đường có mệt mỏi không? Để muội dặn nha hoàn chuẩn bị nước ấm, pha thêm dược liệu giúp tỉ tẩy trần!
Nhị thiếu gia nhìn thấy nhị phu nhân, liền đứng dậy mỉm cười với bà, ánh mắt lại vô tình đảo Tịnh Nhu:
- Mẫu thân, vị đây hẳn là nghĩa muội Tịnh Nhu?
Tịnh Nhu lúc này mới bước lên, cúi đầu trước đại phu nhân nói:
- Dạ! Con là Tịnh Nhu, vừa được nghĩa phụ thu nhận, xin ra mắt đại phu nhân! Ra mặt nhị ca!
Đại phu nhân khẽ nhíu mày, thận trọng quan sát Tịnh Nhu. Tịnh Nhu bị bà nhìn đến ngứa ngáy trong người nhưng nhị phu nhân ở bên khẽ giật nhẹ ống tay áo ra hiệu cho nàng đừng ngẩng đầu lên. Đại phu nhân đặc biệt rất ghét ai nhìn thẳng vào mắt bà. Tịnh Nhu dù rất khó chịu nhưng không dám làm trái ý nghĩa mẫu. Cô cố gắng gượng, chờ đợi thử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghin-dam-son-ha-doi-giai-nhan/985944/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.