Trương Vĩ Quân nhíu chặt mày nhìn hiện trường tanh lợm mùi máu.
Có người đi tới vỗ vào vai anh nhắc:
"Anh Quân à, mau chụp ảnh đi, một lát nữa nhân viên pháp y tới đấy".
"Tôi muốn quan sát kĩ hiện trường một chút".
Trương Vĩ Quân thầm nghĩ, nhân viên pháp y tới cũng chẳng có tác dụng gì đâu? Chỗ này chẳng khác gì một lò mổ.
Viên cảnh sát trẻ vỗ vai anh rồi nhún vai khó hiểu, tiếp tục làm việc của mình. Thâm niên của Trương Vĩ Quân nhiều hơn cậu ta, nên cũng chẳng tiện nói nhiều, đành phải lẩm nhẩm một mình:
"Vụ án này chắc chắn do đội trưởng Vương phụ trách, đội trưởng Vươngcó khi nào nghe ý kiến của người khác đâu? Có nghĩ cũng mất công".
Trong lúc vẫn chưa có chứng cứ xác đáng, không ai biết người trongphòng tắm là ai, nhưng Trương Vĩ Quân nhận định đó chính là Chu ThờiChân. Xem ra chỉ cần khẽ động vào xác cô ta một chút, da thịt sẽ róc rakhỏi xương mất. Trương Vĩ Quân tuy không phải là một người nội trợ,nhưng anh cũng biết, để tới mức này thời gian luộc không thể ít hơn bốn, năm tiếng. Bồn tắm lại không có nắp đậy. Anh đã xem xét kĩ, nhiệt độcao nhất của bình nước nóng có thể đun chỉ là tám mươi độ C. Rốt cuộcthứ gì đã khiến cho một bồn nước tắm đầy sôi tới mức này?
Tiếng bước chân của mấy người vọng tới từ ngoài cửa. Trương Vĩ Quân không cần quay đầu lại cũng biết đó là đám Vương Kiện.
Vương Kiện chính là đội trưởng Vương.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiet-oan-toc-xanh/2305188/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.