Tiểu thư buông tôi ra thì hơn, cứ như vậy thì không phải phép.
Tử Dật vòng tay ra sau lưng gỡ lấy những ngón tay đan chéo của Mộng Nhiên, rồi anh lùi về sau ba bước kéo dài khoảng cách giữa hai người.
- Được thôi...
Mộng Nhiên có chút không nỡ nhưng được ôm anh như vậy cũng đủ để cô mãn nguyện lắm rồi. Vì kể từ cái lần hai người cãi vã vào hai năm trước thì thái độ của anh đối với cô cứ bình bình, không lạnh cũng chẳng nhạt, nhưng Mộng Nhiên rất khó chịu khi anh cứ như vậy. Chỉ là không muốn nói ra.
- Có phải anh chính là người đã cứu em?
- Ừm.
Giọng cổ của Tử Dật vang lên, làm Mộng Nhiên ngại ngùng đến chín mặt, vành ta đỏ ửng, đến biểu cảm cũng trở nên vô cùng đáng yêu.
Tuy khi còn ở trong khi rừng, Mộng Nhiên đã hoàn toàn rơi vào trạng thái mơ màng, vô thực, nhưng cô vẫn cảm nhận được mang máng những gì đang diễn ra.
Đỉnh điểm là lúc cô nhìn thấy được có một cái đầu đen đang gục mặt gần nơi nhạy cảm của mình, nhưng vì ánh mắt đã nhòe Mộng Nhiên không thể thấy rõ được hắn ta là ai.
Khi đó cô sợ lắm, muốn đẩy ra lại không có sức. Cho đến bây giờ xác định được người đó là anh, là người mà cô tự nguyện tin tưởng thì Mộng Nhiên mới an tâm mà trút bỏ hòn đá đè nặng trong lòng.
- Tiểu thư nghỉ ngơi đi, lịch phẫu thuật của Tuyết Ninh bị đổi, hiện đã vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiet-duyen-hanh-phuc-khong-tron-ven/2703324/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.