[...]
- Chúng ta xuống nhà nói chuyện.
Tử Dật phất tay, ra hiệu cho người giúp việc đi theo sau.
Xuống đến phòng khách, anh nôn nao ngồi lên ghế sô pha, không đợi được mà nhanh chóng cất tiếng hỏi:
- Bà có chắc là Mộng Nhiên mang thai không?
Người giúp việc thận trọng lắc đầu, nói:
- Tôi không chắc, nhưng biểu hiện ngửi thấy mùi thức ăn thì nôn oẹ rất giống với thai phụ trong giai đoạn ốm nghén.
- Để chính xác thì tôi nghĩ cậu chủ nên nhờ bác sĩ đến kiểm chứng.
Tử Dật trong vô thức lắc đầu, đi kèm phía sau là một tiếng thở dài đầy ão não, bất lực.
Bây giờ người mà Mộng Nhiên hận nhất là Tử Dật. Không có thì không sao nhưng nếu kết quả đúng như dì ta đã nói thì chỉ sợ Mộng Nhiên biết được sẽ không chấp nhận đứa bé.
Thôi thì cứ gọi bác sĩ đến trước rồi tính sau.
- Mạnh Phi mời bác sĩ phụ sản giúp tôi.
Tử Dật nhấc máy gọi đến cho trợ lý, không e dè mà nhờ vả.
Mười lăm phút sau.
- Sao rồi?
- Đã ngủ tiếp rồi ạ!
Tử Dật gật đầu, người giúp việc liền rời đi tiếp tục nhiệm vụ trông nom Mộng Nhiên.
Bác sĩ khoa sản cũng đã được mời đến, nhưng đã đợi bên ngoài được mười phút đồng hồ mà vẫn chưa dám bén mảng vào trong phòng để thăm khám.
- Hay là chúng ta dùng thuốc an thần đưa cô ấy vào giấc ngủ.
Mạnh Phi đứng kế bên, nêu ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiet-duyen-hanh-phuc-khong-tron-ven/2703272/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.