Ngay lúc đó, ở sân bay.
- Đến rồi!
Ông ta - Phan Trấn Vũ vừa bước ra thì đám phóng viên liền ồ ạt kéo đến!
- Cho chúng tôi hỏi chút! Tại sao ông lại về nước vậy? Ông muốn lập nghiệp ở trong nước luôn sao?
- Đúng vậy! Ông có định trở lại Mỹ không? Hay ông sẽ ở trong nước luôn?
- Mong ông trả lời giúp chúng tôi! Khi con trai trưởng của ông mất rồi ông có dự định gì không? Ông sẽ cho ai kế thừa gia sản trong khi ông chỉ có ba đứa con gái?
- Ông sẽ cho họ kế thừa sao? Vì... con gái ông đều theo ngành kinh doanh?
- Hoặc ông sẽ đưa đứa con trai kia lên kế thừa? Nhưng đứa con trai đó giờ đang ở đâu? Từ khi đứa bé đó rời nhà từ năm tuổi thì nó đã ở đâu và làm gì?
- Xin ông trả lời!!!
Ông ta không trả lời gì cả! Chỉ mỉm cười công thức và đáp lại bằng một câu ngắn gọn và súc tích.
- Xin lỗi, giờ tôi chưa thể trả lời được, mọi người có thể hỏi những câu hỏi mà mọi người muốn hỏi vào cuộc họp báo sắp tới.
Ha! Cơ mà "những câu hỏi mà mọi muốn hỏi"? Ông ta sẽ trả lời tất cả sao? Muốn công khai và ép Cung Thời Niên vào tình thế bất đắc dĩ?
Ông ta mỉm cười và thản nhiên đi đến chỗ của Cung Thời Niên bằng một ánh mắt nham hiểm.
Bụp!!
Ông ta khoát tay lên vai Thời Niên và nhỏ giọng.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiet-duyen-cua-chung-ta-nen-keo-dai-den-bao-gio/2939782/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.