🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nói chỉ ôm một lúc, vậy mà anh lại ôm cô mãi không chịu buông ra, đến nỗi.... cô mệt và ngủ thiếp đi.



Nhưng... cả đêm bị anh ghì chặt, người cô ê ẩm hết lên.



Tay cô bị anh lấy làm gối, người thì bị lấy làm gối ôm, cô không hiểu... đây còn là Cung Thời Niên không nữa, sao mà cứ như trẻ con í!



Tự Ninh mệt quá nên ngủ một giấc cho đến sáng, khi tỉnh dậy thì.... cô đã thấy anh quần ào chỉnh tề đứng ở cạnh giường.



Cơ mà... hình như sắc mặt không mấy tốt lắm, là tức giận!



- Anh sao vậy?



Tự Ninh ngồi dậy vươn vai và rên rỉ vì đau nhứt.



- Chiếc áo này là của đàn ông và nó không phải là của tôi. Vậy thì sao nó lại nằm trong phòng tôi? Của ai?



A! Đó là áo của Tiểu Cường, hôm qua còn chưa kịp trả cho anh ấy.



- Ờ! Hôm qua trời cứ mưa tầm tã suốt, thời tiết còn lạnh nữa nên Tiểu Cường mới cho em mượn áo!



Hừ! Từ bao giờ mà cậu ta lại tốt bụng như vậy! Còn cho mượn áo? Cho dù là cậu ta cũng không được!!



Không hiểu sao Cung Thời Niên lại tức giận và.... vứt luôn cái áo đó ra ngoài cửa sổ.



- Ể! Anh làm gì vậy??



Tự Ninh ngạc nhiên trố mắt nhìn anh!



- Sao? Em không nỡ khi tôi vứt đi chiếc áo của cậu ta à? Hay là... em muốn giữ nó lại để nhìn ngắm?



Cung Thời Niên bước đến gần cô, khom người xuống và chống hai

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiet-duyen-cua-chung-ta-nen-keo-dai-den-bao-gio/2939767/chuong-57.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Nghiệt Duyên Của Chúng Ta Nên Kéo Dài Đến Bao Giờ?
Chương 57
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.