Thế là Cung Thời Niên đã ngoan ngoãn ở nhà dưỡng bệnh, không đi làm theo lời của Tự Ninh. 
- Tự Ninh! Con đang nấu cháo sao? Cho ai vậy? 
Dì Mai đi tới. 
- À! Thời Niên anh ấy bị sốt rồi nên con muốn nấu ít cháo thịt bằm giúp anh ấy mau khoẻ hơn! 
- Cậu chủ bị bệnh sao? Đã uống thuốc chưa! 
Trông dì Mai có vẻ rất lo lắng vì.... sức khỏe của Cung Thời Niên rất tốt, rats ít khi bị bệnh! 
- Dạ rồi! 
Haiz! Hôm qua cậu chủ đi loạng choạng chắc chắn là đã uống rượu, đã vậy còn dầm mưa, bảo sao không bệnh cho được. 
- Được rồi, Tự Ninh, con cố gắng chăm sóc cho cậu chủ nha! 
Ể! Hành ló trên tay của dì Mai là gì vậy kìa? 
- Dì định đi đâu sao? 
- À! Hôm nay dì phải về quê thăm nhà, nhưng đây cũng là chuyện bình thường thôi, vì mỗi hai tháng dì đều về một tuần! 
- Mà thôi! Dì đi để không kịp chuyến xe! Cậu chủ.... con hãy chăm sóc cho tốt nhé!! 
Nói xong rồi dì ấy liền rời đi! 
- Dì ấy.... thật sự đã đối với mình như lúc đầu rồi, không còn dùng ánh mắt kia nữa. 
Lòng Tự Ninh cảm thấy vui sướng khi... đã có người không còn ghét bỏ mình. 
...----------------... 
Cạch! 
- Cháo nấu xong rồi, anh ngồi dậy ăn chút đi! 
Tự Ninh bưng tô cháo đến cạnh anh nhưng anh vẫn không có phản ứng gì hết, vẫn trùm kín chăn. 
- Anh lạnh hả? 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiet-duyen-cua-chung-ta-nen-keo-dai-den-bao-gio/2939766/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.