Từ khi Nghê Yên Vân rời đi cho đến bây giờ, Tự Ninh vẫn cứ ủ dột không vui, cả bữa ăn cô cũng không ăn nhiều, cho dù là Cung Thời Niên có nói thế nào cô cũng nói là mình no rồi.
Trên xe, Cung Thời Niên đang trên đường lái xe về công ty.
- Hay là tôi đưa em về nhà? Trông em có vẻ rất mệt mỏi!
Cung Thời Niên lo lắng nói chuyện với Tự Ninh nhưng dường như cô không nghe thấy hoặc... cố ý phớt lờ anh.
Haiz! Mình thật là ngu ngốc! Trước giờ mình luôn nói là mình yêu anh ấy nhưng... mình chưa bao giờ tìm hiểu về anh ấy. Và... cũng không có cơ hội đó! Nhưng... sống chung với nhau lâu vậy... ít ra mình cũng phải hiểu về anh ấy một chút chứ! Sao mình lại vô tâm như vậy!
- Tự Ninh!!
Cung Thời Niên gọi cô lớn tiếng hơn làm cô giật mình thoát ra những suy nghĩ vu vơ đang trói buộc mình.
- Hả???
Cung Thời Niên thoáng giận dữ rồi lại dịu xuống.
- Rốt cuộc hôm nay em bị sao vậy? Trong em rất lạ! Từ sáng đã lạ rồi bây giờ còn thẫn thờ hơn! Có thể nói cho tôi biết em đang bị gì được không?
Em... có nên nói là mình cảm thấy tự ti không?
- Không có gì! Em chỉ cảm thấy... Nghê Yên Vân là một người rất có tài năng và xinh đẹp, đặc biệt là hiểu anh! Em đang suy nghĩ xem... thế nào mới được như cô ấy thôi!
Nghê Yên Vân? Suy nghĩ đến cô ta mà khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiet-duyen-cua-chung-ta-nen-keo-dai-den-bao-gio/2938957/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.