Sau nữa tiếng đồng hồ Tiểu Cường bỏ công sức ra tìm kiếm trên camera của các đoạn đường thì cuối cùng cũng tìm ra được tung tích của Tự Ninh.
- Tìm được rồi! Trên đường cô ấy trở về thì đã bị bắt cóc và đưa đi bằng một chiếc xe ô tô, hiên giờ, cô ấy đang ở một kho lạnh.
Gì chứ? Bị bắt cóc? Ai lại to gan dám đụng vào người phụ nữ của anh như vậy?
- Đi! Đến nhà kho đó! Tôi muốn xem xem ai lại to gan như vậy!
Thời Niên mang theo sát khi bừng bừng đi ra ngoài.
- Là Nhậm Mục Tinh!
Tiểu Cường điềm tĩnh nói.
- Nhậm Mục Tinh?
Thấy Thời Niên quay đầu lại nhìn mình, Tiểu Cường vội vàng lắc đầu.
- Nhìn tôi cũng vô ích! Tôi cũng không biết tại sao cô ta lại làm vậy.
Ha! Là cô đã gây sự trước, vậy thì....
- Bất kể lí do có là gì đi chăng nữa. Cô ta cũng phải gánh chịu hậu quả cho việc cô ta đã làm. Cả gia đình cô ta nữa.... tội không biết dạy con.
...----------------...
Lúc này, Tự Ninh nằm trong kho lạnh với thân thể trần như nhộng. Lạnh đến cô phát run. Dường như.... cô sắp chết rồi đúng không!
Mơ hồ tỉnh dậy, cô cảm thấy sợ hãi.
Mình sẽ chết sao? Hạnh phúc... nó chỉ mới đến với mình mà! Không lẽ... mình là một người không có duyên với hai từ "hạnh phúc"?
Rầm!!
Có ai đó phá cửa bước vào, ánh hào quang trên người đàn ông đó làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiet-duyen-cua-chung-ta-nen-keo-dai-den-bao-gio/2938905/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.