Tự Ninh đến công ty, lên lầu thì lại gặp phải Nghê Yên Vân.
- Ủa! Tôi tưởng cô nghỉ luôn rồi chứ? Nhưng tôi thấy cô ở nhà làm bà hoàng luôn thì tốt hơn!! Ể! Nhưng tình nhân thì.... chỉ sống như bà hoàng thôi, chứ sự thật đâu như vậy.
Nhưng Tự Ninh không hề quan tâm đến lời nói của cô ta, cô cứ vậy mà lướt qua ả!
- Này!! Cô đang phớt lờ ai vậy??
Nghê Yên Vân bực mình nắm tay cô ta lại!
- Đừng có làm phiền tôi! Giờ tôi mệt lắm, cũng không có thời gian đấu khẩu với cô. Nghê Yên Vân, nếu cô buồn thì tích cực làm việc chút đi! Đừng ỷ rằng mình là nhân viên láu năm.
Rồi Tự Ninh hất tay cô ta ra và bước đi một mạch!
- Đúng là phách lối! Cứ chờ đó đi! Sớm muộn gì chủ tịch cũng chán cô thôi! Hừ!
...----------------...
Vào phòng là việc của Cung Thời Niên, nhưng, Tự Ninh không thấy anh đâu cả, hỏi thăm thì biết anh đang ở phòng tiếp khách!
Nghe vậy cô cũng không định đến làm phiền anh đâu, cơ mà, cô muốn biết anh có thật sự đang bận hay không, hay... là anh đang tránh mặt cô.
Nên, cô đã hớn hở đi đến trước cửa phòng tiếp khách.
......................
Nhưng không ngờ... cô lại nghe thấy cuộc nói chuyện của bọn họ.
- /Gì chứ? Tôi chưa từng yêu nên không biết phải nói như thế nào, nhưng, việc này thì căng thật đấy! Nếu là tôi thì tôi cũng không chấp nhận được. Nếu là các cô gái đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiet-duyen-cua-chung-ta-nen-keo-dai-den-bao-gio/2938894/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.