Đã một tuần trôi qua rồi nhưng Cung Thời Niên vẫn cứ tránh mặt Tự Ninh, anh không ở công ty thì sẽ ở khách sạn. Nhưng... tâm trạng của anh lúc nào cũng khó chịu và bực dọc, trong khi kế hoạch lật đổ Phan Trấn Vũ đã ngày càng tiến triển tốt.
Và, Tự Ninh cũng vậy, trạng thái của cô cũng vô cùng buồn bã. Cả nay cô cũng không có đến công ty, cô... định xin nghỉ việc và tìm một công ty khác làm việc nhưng.... cô vẫn chưa dám đối mặt với anh, cô.... rất sợ cái ánh mắt không tin tưởng đó của Cung Thời Niên nhìn vào mình.
Ở công ty.
Cạch!!
- Có chuyện gì sao?
Thấy Tiểu Cường bước vào anh liền quạu quọ.
- Cậu đừng có ủ dột nữa, vậy thì có ít gì! Khó chịu như vậy, tự dày vò bản thân mình như vậy làm gì? Tôi thật sự không hiểu, tại sao một người như anh lại do dự trước một người phụ nữ. Thật hèn nhát!!
Cung Thời Niên nghe những lời nói đó, không biết tại sao lại không thấy tức giận mà còn cảm thấy đúng là như vậy.
- Cậu nói đúng! Tôi cũng không hiểu tại sao mình lại như vậy, không hiểu sao đối với cô ấy trái tim tôi lại mềm nhũn ra. Thật ra.... tôi tin cô ấy!
Tin?
- Vậy thì sao anh còn nghi ngờ? Hoặc là anh chưa đủ yêu cô ấy, hoặc là anh chưa tin tưởng cô ấy chăng??
Lời của Thời Niên nói thật mâu thuẫn, khiến cho Tiểu Cường cảm thấy khó hiểu.
- Tôi.... Haiz! Có lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiet-duyen-cua-chung-ta-nen-keo-dai-den-bao-gio/2938889/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.