Bị nhốt bên trong phòng của Cung Thời Niên không có cách nào thoát ra được, cô đã biết là mình đã bị cô ta gạt.
Phó Tự Ninh phải biết làm sao? Không thoát ra được, cô thế nào cũng phải giáp mặt với Thời Niên, có chút lo sợ và hoảng hốt, cô không ngừng đập cửa, la hét nhưng bọn họ đã đi hết, không còn ai.
Tuy cô yêu anh nhưng cũng rất sợ anh, nỗi ám ảnh đó cô không có cách nào quên được, một đao đau đớn đó đã giết chết cô trong giây lát.
Cho đến bây giờ cô vẫn nhớ cái nỗi đau thấu tâm can đó, vô cùng đáng sợ!
Cứ vậy mà cô ngồi co ro dưới sàn và dựa đầu vào giường rồi cô mệt quá mà ngủ thiếp đi lúc nào cũng không hay.
...----------------...
Buổi tiệc mà Cung Thời Niên dự kéo dài cho đến nửa đêm mới kết thúc, đáng lẽ là anh đã rời tiệc mà về từ sớm, nhưng, lại bị mọi người chèo kéo nên mới về trễ thế này. Chứ Cung Thời Niên anh đâu có thích mấy bữa tiệc ồn ào này. Nơi này đâu có khác gì những nơi tụ tập ăn chơi của những tên nịnh thần.
Do phải giao tiếp, chào hỏi với đối tác và bị chuốt rượu nên lúc anh trở về thì đã hơi loạng choạng.
Về đến trước phòng anh đột nhiên thấy cây lau sàn chặn trước cửa thật chướng mắt, gương mặt bỗng đó tối sầm lại một cách rùng rợn.
Ai mà lại to gan chặn cây lau nhà trước cửa phòng anh như vậy? Muốn chết sao?
Đưa tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiet-duyen-cua-chung-ta-nen-keo-dai-den-bao-gio/2934386/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.