Đêm đó thật vui, nhưng cuộc vui nào cũng nhanh chóng kết thúc, trời tối cũng sẽ sáng trở lại mà thôi.
Những ngày sau là những ngày bình thản, sống trong yên bình kệ giông bão ngoài kia, ông Đường cũng tạm gác lại công việc để ở nhà cùng Thiên Di nhiều hơn. Trời đã trở lạnh, cái lạnh bao phủ hết thành phố và chờ đợi nàng tuyết quay trở về.
Để lại thấy một màu trắng và những cánh bông tuyết nhẹ nhàng rơi rồi lại đáp đất một cách dịu dàng mà nhấn chìm cả nơi đây thành màu trắng trong sự lạnh lẽo.
Ở sân sau của căn biệt thự, không khí gió thật lạnh lẽo làm sao, nhưng Thiên Di lại ngồi trên chiếc xích đung đưa trong gió, cái lạnh làm cậu cảm mãi cuối cùng cũng bị cậu khuất phục bằng cách làm quen với cái cảm giác lạnh thấu xương ấy.
Xích đu vẫn đung đưa mặc kệ thời tiết có lạnh đến mức nào khi thu đi để đông lại về, Ông Đường cũng lấy lại sắc thái vui vẻ khi bên cạnh ông còn cục bông nhỏ là đứa con trai duy nhất Thiên Di này. Bạn ông gọi đến hẹn ông đi uống trà trong cái thời tiết lạnh này, nên bây giờ còn mỗi mình cậu ở nhà mà thôi.
Chán quá đi, kiếm gì phá,... à không, kiếm gì chơi mới được. " - Thiên Di Ion ton trong vườn rồi lại vào nhà, cậu không có gì để chơi cả.
Cầm chiếc điện thoại lên và lướt, bỗng một cuộc gọi điện đến có tên là Nhàn Thanh. Cậu vội nghe máy.
" Tớ nghe. " #Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiep-duyen/3740410/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.