Quà thì để lên phòng rồi mở, Thiên Di để quà qua một bên để lắng nghe cuộc trò chuyện của ông Đường và Hàng Dương.
Cụ thể là vài lời hỏi thăm sức khỏe của ông Phó, lâu dần thời gian cũng không còn sớm Hàng Dương cũng về, Thiên Di cùng anh ra đến cổng lớn thì dừng lại.
" Anh về cẩn thận ạ. " -Thiên Di có chút lưu luyến chẳng nở rời xa.
" Cảm ơn em, nhớ ngủ sớm nhé, mai anh qua đón đi chơi chịu không? " #Hàng Dương
" Dạ chịu ạ! " - Thiên Di phấn khích trả lời.
Anh nhẹ nhàng xoa đầu cậu, quay người rời đi, chiếc xe đưa Hàng Dương đi xa nơi Thiên Di đang đứng, vì cơn gió lạnh nên cậu vội đi vào nhà. Một ngày dài lại đang dần kết thúc.
Cánh cửa được bảo vệ đóng lại, Thiên Di bước vào nhà, bàn tay cậu đưa ra sau gáy, xoa xoa phía sau rồi đi lên phòng. Đi chơi về mệt nên ba mẹ cậu đã nghỉ ngơi sớm, Thiên Di cũng thế phải nghỉ ngơi sớm để mai còn đi chơi.
Nghỉ đến mà cậu thấy nôn nao trong lòng, sao lúc nào cậu cũng chờ đợi được gặp anh, tình yêu là thế sao.
* Sáng hôm sau. *
Đúng như lời hẹn, sáng nay Hàng Dương đã đến rước Thiên Di, một chiếc xe màu trắng được tài xế lái đến đỗ trước cổng nhà Thiên Di. Sau đó cả hai cùng đi đến một ngọn đồi ở nơi xa nhà.
Một ngọn đồi bát ngát một màu xanh cỏ non, gió mát mẻ dịu dàng lướt qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiep-duyen/3734657/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.