🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Mặc quần áo thật ấm áp và đi xuống nhà, bữa sáng đã được chuẩn bị, một bát cháo nóng hỏi khói trắng bốc lên hơi nóng giữa trời đông. Ngồi vào ghế Thiên Di bắt đầu ăn sáng.



Sau khi ăn xong Thiên Di hớn hở chạy ra vườn, đường trơn nên chỉ có thể đi từ từ. Một khoảng trống sân nhà đều bị bao phủ bởi một màu tuyết trắng, ngồi xổm xuống đất, Thiên Di đưa tay chạm vào nền tuyết ấy, thật lạnh, lạnh đến mức những đầu ngón tay của cậu trở nên tái mét.



Nghịch ngợm đặt những ngón tay lạnh lẽo đó lên mặt, cảm giác lành lạnh thích thú khiến Thiên Di bật cười. Đi đến gần một dãy hoa hồng màu trắng, đỏ, những bông tuyết rơi đầy trên nụ hoa khiến nó trong giá buốt.



Ngắm nhìn cành hoa một lúc Thiên Di lại có một ý nghĩ khác, hôm nay cậu ở nhà một mình, thật nhàm chán và nhàn rỗi, cậu tự hỏi có phải bản thân cậu nên đi tìm thứ gì đó nghịch thì phải. Giữa sân nhà đầy tuyết Thiên Di nhỏ bé đang muốn có một chú người tuyết trong sân nên liền chạy vào nhà đeo găng tay để giữ ấm tay lúc chạm vào tuyết.



" Hí, ai nói là Omega thì sẽ sợ lạnh chứ, Thiên Di không có sợ đâu nha. " - Thiên Di ngồi xổm xuống để gom tuyết nặng lại thành cục tròn trịa đẹp mắt.



Nhưng nặn thế quái nào Thiên Di cũng nhìn thấy nó méo mó đủ kiểu, không cam tâm nên cậu quyết định nặn lại cục tuyết khác, kiên nhẫn ngồi nghịch một lúc cũng ra

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiep-duyen/3734655/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Nghiệp Duyên
Chương 17: Người Tuyết.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.