Miên man cơn buồn ngủ bất chợt ập đến khi Thiên Di vừa tắm xong, nhưng theo lời quản gia cậu phải uống sữa rồi mới đi ngủ nên cậu đành đưa tay dụi nhẹ đôi mắt đang lim dim sụp mí rồi lại ngáp nhẹ một hơi.
Cậu đưa tay lên vỗ nhẹ vài cái cào mặt mình khiến cho bản thân trở nên tỉnh táo hơn thì cái ran rát của nhưng cú vỗ. Áp tay vào đôi gò má, cậu cảm nhận hơi lạnh từ phía lòng bàn tay và nơi ấm áp là đôi má của cậu. Cái khí tức lộn xộn ấy khiến cậu lại gần buồn ngủ hơn nên cậu đã nhanh chóng dừng lại và đi xuống lầu để uống sữa lẹ rồi còn đi nghỉ ngơi trên chiếc giường đầy sự thoải mái.
Bước đi thật nhanh chóng nhưng lại có sự cẩn thận, từng bước rồi đến từng bật cầu thang, đôi chân cậu lan man di chuyển đến mọi nơi cậu muốn đến. Sự chú ý của mọi người đều dồn về phía cậu, một người giúp việc vội vàng đi chuẩn bị sữa cho cậu. Họ biết tiểu thiếu gia của họ buồn ngủ lắm rồi.
Làn da trắng trẻo, khuôn mặt điển trai pha lẫn sự dễ thương ngọt ngào, mái tóc đen nhưng xung quanh Thiên Di lại thoáng nhẹ một mùi hương ngọt ngào thanh mát của quả đào, một bị chua ngọt có đủ. Đôi mắt vui vẻ lại chan chứa một thứ gì đó thâm sâu chưa được giải đáp.
Ngồi vào ghế, Thiên Di dùng hai tay để mân mê cốc sữa nóng, uống một ngụp, vị beo béo lan tỏa trong cả khoang miệng, mùi thơm của sữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiep-duyen/3734654/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.