Khi vào lại bên trong nhà, Thiên Di bỗng chốc cảm thấy trong người liền không thoải mái, cậu khó chịu đi lại ghế sofa để ngồi. Cái nóng trong Thiên Di lại dịu đi khi cậu kìm nén nó xuống.
Chán nản cậu đi lên phòng nằm, bất giác lại nhớ đến Hàng Dương, đã 1 tháng cậu không gặp mặt Hàng Dương nên cũng nhớ đôi chút. Bên ngoài gió lạnh thoắt kèm bông tuyết trắng rơi đầy trên đất và mái nhà.
Thiên Di vẫn khá mệt mỏi mà không có lí do, cơ thể chán nản và ấm nóng không thoải mái, chân chẳng muốn bước đi, cơ thể chỉ muốn nằm lì một chỗ, hơi thở của cậu nặng nề hơn hẳn.
Chẳng biết khi nào mà Thiên Di đã chìm vào giấc ngủ vì mệt mỏi, trong một khoảng không nào đó cậu thấy bản thân mình đang nằm giữa một mặt hồ trong xanh và rộng lớn, cậu vẫn là đứa con nít 6 tuổi với thân hình nhỏ bé vốn có, mái tóc đen và khuôn mặt ngây thơ ấy đang mơ hồ trong chính tìm thức của bản thân.
Thiên Di lơ là đứng dậy, bàn chân chạm vào làn nước khiến mặt hồ rung động và di chuyển dập dìu, trong giấc mơ cậu lại có thể đứng vững trên mặt nước mà không bị chìm xuống.
Không khí trong lành khiến Thiên Di thoải mái vui đùa với thiên nhiên tĩnh lặng, chưa được bao lâu, cái lạnh lại ùa đến mặt hồ, nước đang dần bị cái lạnh chiếm lấy khiến nó đóng băng theo từng nhịp thở.
Băng tuyết ngày càng tiếng lại gần Thiên Di khiến cậu hoang mang và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiep-duyen/3734648/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.