- - Nhanh lên rồi tao bàn việc còn làm. Lúc nãy trên xe đông người nói không tiện. Việc cấp bách, chúng ta có lẽ phải lật tung cả ngôi nhà này lên đấy.
Đúng vậy, chôn dưới đất là cách làm đơn giản nhưng lại chắc ăn nhất khi muốn giấu một thứ gì mà không muốn người khác phát hiện. Nhưng cả cái sân xi măng được láng bóng kia chẳng lẽ cô ta lại đào sân lên rồi trát lại nguyên vẹn. Chưa nói đến việc đào bới cả cái sân lên là điều phi lý. Duy cũng đồng ý với suy nghĩ của hai bạn, nhưng điều này quả đúng là khó. Duy nói:
- - Trước mắt cứ tìm hết các tầng, các phòng đi đã. Chứ cả cái sân cứng như bê tông thế kia đào làm sao được. Chẳng lẽ lại xới tung lên à..?
Đang ăn sợi mỳ, đôt nhiên Tùng nhìn vào hai cái lục bình to đùng nơi góc nhà rồi ú ớ nói:
- - Hay….hay...có khi nào nó nằm trong hai cái lục bình kia không..?
Hữu thót tim bởi công nhận ngôi nhà này bây giờ hai cái lục bình là đáng nghi nhất. Cũng phải thử thôi chứ biết sao, cả ba hạ bát mỳ xuống rồi đứng dậy tiến về góc nhà đặt hai cái lục bình, cẩn thận soi đèn vào bên trong, Duy lắc đầu:
- - Cái này trống trơn, chẳng có gì bên trong cả.
Tất nhiên cái thứ hai cũng vậy, dọn dẹp xong, cả ba tiếp tục công cuộc tìm kiếm. Tầng 1 là địa điểm tiếm theo, từ hộc tủ, góc bếp, hốc để bình ga….Những vị trí lâu năm không có ai sờ đến cũng được tìm kiếm, kết quả thu lại chỉ là lớp mạng nhện đóng dày vướng víu.
Duy thấy Tùng còn ghé tai xuống nền gạch hoa, một tay gõ gõ lên trên tấm gạch, trong khi tai áp sát xuống nghe ngóng gì đó, thấy lạ Duy hỏi:
- - Ê, mày làm gì đấy..?
Tùng đáp:
- - Trước tao có nghe đứa nào trong lớp kể về một bộ truyện ma mà sát nhân thiết kế một ngăn hầm bí ẩn ngay dưới nền nhà. Mà thằng đó nó bảo nếu bên dưới này mà có ngăn rỗng thì khi gõ tiếng động phát ra sẽ khác. Mà mày nhìn xem, diện tích của viên gạch hoa rất hợp để giấu cái bình sứ mày tả. Biết đâu đấy, bọn dã man có khi nó cũng đọc truyện đấy rồi học theo thì sao. Cũng đơn giản mà, cạy viên gạch hoa lên sau đó đào rỗng bên dưới, cuối cùng tỉ mỉ gắn lại thì ai biết được.
Ý kiến mà Tùng đưa ra không phải không có lý, một cách xóa dấu vết nghe đơn giản mà tinh vi vô cùng. Duy vội gọi Hữu đang lục lọi trong bếp:
Duy và Tùng giật nảy người bởi tiếng của Hữu, chạy sang cả hai thấy Hữu đang chui vào bên trong hốc tủ nơi bàn soạn. Cố hết sức Hữu mới vần ra được một cái bình màu nâu đen, cái bình được để sâu bên trong hộc tủ, nếu không thò đầu vào trong sẽ không bao giờ thấy được.
Sau khi được bật lại, đèn điện lại sáng như thường, đó là do nhà thì ba tầng nhưng hiện nay đèn trong nhà được bật hết công suất, tất cả các bóng. Cái ổn áp xem chừng hơi nhỏ, nhà trong ngõ, gần đây dân quanh chỗ này có khi nhà nào cũng sắm đồ điện thành thử ra tầm cao điểm 6-8h tối dùng điện nhiều nó hay bị nhảy áp. Duy bảo hai thằng bạn lên trên tầng tắt điện đi nhưng không thằng nào dám đi.
Tất cả đang vừa run vừa sợ chăm chú nhìn vào cái hũ bí hiểm, Duy lấy hết can đảm ra sức vặn cái nắp bình. Chiếc bình mở ra lập tức một mùi khó ngửi tỏa khắp tầng 1 của ngôi nhà, mùi thum thủm, chua ỉnh lâu ngày. Duy vội bịt mũi vì sắp không thể chịu được, cố gắng nhìn vào trong Duy thốt lên:
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]