Những ngày tiếp theo không ai còn nghe thấy tiếng mèo kêu ở đâu nữa, sau buổi tối hôm ấy con mèo cũng không xuất hiện nữa. Vết máu mèo vương vãi khắp sân vẫn còn đó dù đã được đánh rửa. Con mèo biến mất cũng lại thành một chủ đề bàn tán mỗi khi bốn người nói chuyện trong bữa cơm, vừa gắp miếng thịt cho vào bát thì Tùng nói:
- - Này, hôm qua tao để đôi giày bên ngoài, sáng nay thấy có vết chuột gặm.
Duy cười:
- - Ừ, mấy hôm nay cứ nghe thấy tiếng chuột kêu quanh khu bếp ấy. Nghĩ lại nhà này để không cũng lâu, xung quanh đây lại là vườn cây, bụi rậm, nhiều chuột là đúng. Có con mèo thì lại bẫy nó què chân. Haizzz.
Hữu tiếp lời:
- - Nhưng tao thấy không có mèo cũng đỡ, chứ đêm hôm nghe nó kêu tao sợ không ngủ được. Cơ mà hôm đấy thằng Phước bẫy ác quá, nhìn cũng tội tội.
Phước lên tiếng:
- - Thôi, thôi….tao biết rồi, tại tao bực nó cứ tha lôi rác rưởi về đây, cứ vứt đi nó lại tha về. Hôm đó tao cũng hơi quá đáng thật.
Hữu được đà:
- - Mày có biết hôm ấy tao mà quay clip lại rồi đưa lên hội những người yêu chó mèo là mày chết trong khẩu nghiệp rồi không..? May cho mày đấy, đây là bọn tao còn hiền, chứ vào mấy nhà cẩu quyền, mèo quyền là mày sáng nhất facebook vì tội hành hạ chó mèo.
Cả bọn được phen cười rũ rượi sau phát biểu của Hữu và bộ mặt có phần lơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiep-bao-hai-nhi/2687010/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.