Edit: Thanh Hưng
Kế hoạch xây dựng trạm xe điện ngầm đến Đông Giao của cục quy hoạch thành phố hoàn toàn mắc cạn, nguyên nhân đơn giản rõ ràng: trụ cột tuyến đường cũ không thích hợp, mà xây lại một con đường khác cũng không phải là chuyện trong chốc lát. Chu Kiều cầm tờ báo không mời mà tới phòng làm việc của Tả Sâm: "Anh đã sớm biết chuyện sẽ như vậy rồi đúng không?"
"Cô cũng quá đề cao tôi rồi." Một phần tờ báo giống nhau, Tả Sâm đang gấp máy bay giấy.
"Tất cả hành động của anh làm cho tôi không thể không hoài nghi, anh hoàn toàn không muốn mảnh đất Đông Giao kia, anh chỉ muốn khiến “Vạn Tượng” rơi cái cái bẫy này thôi."
"Nói “cái bẫy” không khỏi quá lời rồi, không sai, tôi biết rõ chuyện xây đường xe điện ngầm tám chín phần mười sẽ gặp khó khăn, tôi có tay trong trong cục quy hoạch thành phố, cô cũng biết." Tả Sâm chớp chớp mắt với Chu Kiều.
"Như vậy, tôi không hiểu, vì cái gì anh còn muốn tôi lập kế hoạch xây dựng mô hình nhà cho người nghèo, tôi tốn (di^da^l^qy^do) rất nhiều tâm huyết đấy. Đông Giao không có đường sắt ngầm, anh hoàn toàn không có ý định mua mảnh đất kia, mà tôi lại phải làm việc vô nghĩa?"
"Cô nói sai một chỗ, đó là tôi có ý định mua mảnh đất kia. Chỉ là, tôi muốn mua từ trong tay “Vạn Tượng”."
"Tôi, tôi vẫn không hiểu."
"Nếu như mà tôi nói, cô là nội gián trong “Trái phải địa sản”, nếu như mà tôi nói, là cô bán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghieng-nguoi-gap-dinh-menh/2177389/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.