Edit: Thanh Hưng
Tả Ấp hối hận, mặc dù ngoài miệng ông không nói, trong lòng lại thật sự hối hận, đều do con chó con chết bầm kia của mình, còn có con nhóc Đinh Lạc Lạc nữa, hai người liên thủ ép ông nhất thời bị quỷ ám nhận bừa Trần Môi, anh danh một đời bị hủy hết. Đừng tưởng ông không biết, trong công ty buôn chuyện có bao nhiêu khó nghe, nói ông can thiệp hôn nhân tự do của con trai không thành, cùng đường mạt lộ, chó cùng giứt dậu vẫn tính là dễ nghe, về phần khó nghe, là nói ông tranh giành phụ nữ với con trai, nhận làm con gái nuôi chẳng qua là ngụy trang. Tả Ấp ho khan nửa ngày cũng không khạc ra được một tia máu, thật nực cười, Tả Ấp ông nếu quả thật chọn trúng người nào, còn phải ngụy trang? Dù sao phong lưu đến nông nỗi mất hết nhân tính cũng không phải là chuyện một ngày hay hai ngày rồi. Nhưng nói đi nói lại, thân thể của mình (l^q^d) không khỏi cũng quá cường tráng đi, cho dù tức thế nào cũng không xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Rốt cuộc Trần Môi có chỗ nào tốt, Tả Ấp cũng không nói ra được, coi như cô ta tốt, cũng chung quy không tốt đến mức đời này của con trai nhất định phải là cô ta chứ? Tả Ấp phân tích chừng mấy ngày, xem ra đời này con trai chủ động muốn cùng Đinh Lạc Lạc dắt tay rồi. Thật ra thì, Đinh Lạc Lạc này cũng không coi là quá kém, mặt mày thanh tú, mặc dù thân thể yếu nhưng ý chí phẩm chất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghieng-nguoi-gap-dinh-menh/2177386/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.