Edit: Thanh Hưng
Không có Tả Sâm quấy rầy, chữ trên màn hình máy vi tính của Đinh Lạc Lạc một hàng lại một hàng xuất hiện giống như ảo thuật. Một người phụ nữ kẹp ở giữa hai người đàn ông, một bên là nhiệt tình, một bên là ôn nhu, một bên là không bỏ được, một bên là không cam lòng. Đinh Lạc Lạc bừng tỉnh hiểu ra: Giang Tiêu cũng chỉ là một người phụ nữ không hơn không kém. Lương Hữu Tề cho Giang Tiêu nhiệt tình, làm cho cô ấy lưu luyến, mà Viên Kiệt bảy, tám năm qua dịu dàng thắm thiết với cô ấy, sao cô ấy lại cam lòng chắp tay tặng cho một người phụ nữ khác. Trong tha,nhh;lqd.ưng sinh hoạt hàng ngày đại não của Đinh Lạc Lạc cô cũng không tốt nhưng ở trong tiểu thuyết lại càng ngày càng như cường nhân rồi.
Đinh Lạc Lạc gọi điện thoại cho Giang Tiêu: "Viên Kiệt về nhà chưa?" Giang Tiêu lén lén lút lút: "Trở về rồi, anh ta đang tắm." Đinh Lạc Lạc “Ồ” một tiếng, Giang Tiêu lại nói: "Tớ đang lục soát quần áo của anh ta, tạm thời còn chưa phát hiện chứng cứ gây án." Chứng cứ gây án? Đinh Lạc Lạc nghĩ thầm: không phải là dấu son, sợi tóc dài, cùng với tin nhắn trong điện thoại di động sao. Cái này ở trong tiểu thuyết đã bị xưng là "Tục không chịu được" rồi. Đinh Lạc Lạc không tự chủ cũng giảm thấp giọng nói xuống: "Cậu đã từng nghĩ tới chưa, nếu tra ra được thì cậu làm thế nào?" Bên kia Giang Tiêu chán nản nói: "Tớ, không biết." Đinh Lạc Lạc không bao giờ chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghieng-nguoi-gap-dinh-menh/2177291/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.