Edit: Thanh Hưng
Tả Ấp gọi Tả Sâm vào phòng làm việc: "Mảnh đất ở Đông Giao, chúng ta có muốn mua hay không?" Tả Sâm duỗi cái lưng mệt mỏi: "Mua chứ, sao lại không mua?" Tả Ấp mắt không nhìn về phía Tả Sâm, chỉ nhìn chằm chằm tài liệu trong tay: "Có lòng tin thắng được “Vạn Tượng” không?" Tả Sâm lại ngáp một cái: "Cha, ngài làm càng ngày càng ít, nói lại càng ngày càng nhiều, con thấy ngài vẫn là tha,nhh;lqd,ưng về hưu đi thôi." Tả Ấp ném tài liệu một phát: "Về hưu? Tốt, ta muốn về hưu về nhà bồng cháu." Tả Sâm lại mang chó ra: "Đúng, hai con đâu rồi, ngài ôm hết con này lại ôm con kia." Tả Ấp giận đến run tay run chân: "“Bánh màn thầu” và “Bánh bột mì” là chó, không phải là cháu trai của ta." Tả Sâm cả kinh: "Ơ, Bánh màn thầu và Bánh bột mì? Cha, ngài lấy danh tự này đúng thật có học vấn."
***
Tả Sâm mới về đến phòng làm việc của mình đã nhận được điện thoại của Tô Mộc của "Vạn Tượng": "Lão Tả, mấy ngày gần đây có bận không?" Tả Sâm than thở: "Bể đầu sứt trán." Tô Mộc nâng cao âm điệu “Ồ” một tiếng, Tả Sâm lại nói: "Lão Tô, “Vạn Tượng” các anh lật lọng nuốt lời à, lăn qua lộn lại, lại để mắt tới Đông Giao?" Tô Mộc cười làm lành: "Ha, lãnh đạo cấp trên quyết nghị, tôi đây là tiểu lâu la tầng dưới cũng chỉ làm theo phân phó thôi." Tả Sâm cười lạnh, lời nói lại nóng hầm hập: "Ai, không nói mấy cái sổ sách lung tung này nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghieng-nguoi-gap-dinh-menh/2177289/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.