Editor: Bèo
Khương Nại giống như cô bé câm xinh đẹp, yên tĩnh ngồi uống nước không ngừng. Đối diện với câu hỏi của Tạ Lan Thâm cô cũng chỉ đành nâng mắt lên, cách một chiếc bàn mà nhìn anh.
Một người đàn ông vốn đã quen nhìn thấu lòng người như Tạ Lan Thâm cũng nhất thời không nhìn ra được sự thay đổi trong suy nghĩ của cô sau khi trải qua một màn kiều diễm đêm qua.
Qua hồi lâu, bữa sáng đã được dọn lên trước mặt.
Khương Nại uống nước xong, không biết thế nào 'khụ' một tiếng.
Ngay lập tức thu hút ánh mắt của Tạ Lan Thâm. Anh bưng lên bát đĩa sứ trắng, quan sát từng biểu cảm rất nhỏ của Khương Nại: "Không thoải mái sao?"
Khương Nại lắc đầu nhìn vào tròng mắt đen sâu của anh.
Cổ họng nhẹ nhàng nuốt xuống, nhưng vẫn không mở miệng.
Sự nhẫn nại của Tạ Lan Thâm dường như đã đến giới hạn. Bên ngoài Khương Nại là người của công chúng, vì vậy cho dù trong nhà hàng không có nhiều người thì tốt nhất hai người vẫn nên giữ khoảng cách. Vậy mà cô cứ ba lần bảy lượt không lên tiếng khiến anh nhíu mày chốc lát, sau đó đứng dậy bình tĩnh như thường, đến ngồi phía đối diện.
Lúc Khương Nại còn chưa kịp phản ứng thì cánh tay dài của anh đã ôm lấy eo cô.
Bên tai, anh cố sức đè giọng xuống thấp nhất, không để người xung quanh nghe thấy: "Vì sao không nói chuyện với anh? Em đau chỗ nào sao?"
Đêm hôm qua, trừ lần đầu tiên phải trải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghien/2769789/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.