Cậu đã cố gắng, nhưng không cách nào ngăn được Thẩm Việt. Sức cậu quá yếu, mà hắn lại quá điên cuồng.
/;✩‷-═
Thẩm Việt bị cơn gió chiều lạnh lẽo đánh thức, không biết vì sao trong lòng lại có cảm giác dường như chính mình đã bỏ quên cái gì, càng ngày càng cảm thấy có thứ cảm xúc muốn được trào ra trong chốc lát. Hắn rút một điếu thuốc rồi châm lửa, dựa vào bên cửa sổ hút từng ngụm. Sau khi chia tay với Ninh Nặc Kỳ, cơn nghiện thuốc lá của hắn càng trở nên trầm trọng. Khoảng thời gian nặng nề nhất cũng chính là lúc hai người vừa chấm dứt, hắn thậm chí có thể hút hết một bao trong vòng một ngày.
Thẩm Việt rất hiếm khi sống hết mình.
Hắn là con cả trong nhà, từ nhỏ đã gánh trên vai kỳ vọng của ba mẹ cùng trách nhiệm của một người anh trai. Nhiều lúc hắn buộc phải thật hiểu chuyện, ngay từ khi còn nhỏ đã được khắc họa như một hình mẫu chuẩn mực về hành vi cử chỉ, được dạy dỗ phải dùng sự nỗ lực và thành tích xuất sắc để đổi lấy tương lai tươi sáng.
Thẩm Việt rất ít khi cười, hắn cảm thấy nếu cười sẽ khiến bản thân không đủ nghiêm túc. Hắn có thói quen áp đặt sự áp bức lên người khác, chỉ có như vậy hắn mới có thể tạo dựng sự uy nghiêm và tự tin như một con sói đầu đàn.
Hắn và Ninh Nặc Kỳ gặp nhau lần đầu là khi hắn mười chín tuổi. Trước đây hắn chưa từng gặp qua bất kì ai tự do tự tại như Ninh Nặc Kỳ, hắn cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghien-thuoc-la-va-meo-hoang/228053/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.